Tôi nhớ khoảng 5 năm về trước, tôi có gửi 1 bức email cho 1 khoa hoc lap trinh cho tre vị giáo sư ở trường đại học tên tuổi M.I.T sau khi nhận ra bà ấy trong một chương trình truyền hình đặc thù nói về chủ đề trí óc Nhân Tạo (AI). Tôi đã dành hết tâm huyết vào bức email đấy để nhắc về các lý thuyết của tôi về tăng trưởng trí tuệ Nhân Tạo, như làm cho thế nào các máy tính với thể được lập trình để trông thấy các môi trường xung quanh, làm cho thế nào để những xúc cảm sở hữu thể được học duyệt y trải nghiệm, v.v... Tôi đã dành ra 4 giờ đồng hồ để viết bức email ấy bởi vì tôi cảm thấy sở hữu 1 sự kết nối sở hữu công tác của vị giáo sư này. Việc viết bức email ấy rất thú vị bởi vì nó đề cập tới 1 vấn đề mà tôi rất để ý và muốn được tiếp cận và chuyện trò có ai đó về nó. Khi đấy tôi chứa chan kỳ vọng trong khi viết thư vì cứ nghĩ với thể sẽ được trả lời và sẽ có 1 người nào đó để cộng chuyện trò về chủ đề này, và sở hữu thể giúp tôi tiến vào trục đường tạo ra 1 chiếc máy trí não Nhân Tạo hiện đại. Buồn thay, tôi chẳng bao giờ nhận được phản hồi từ vựng giáo sư nọ... Và tôi thậm chí không biết liệu bà đấy đã đọc bức thư đó hay chưa.
vừa mới đây, nhờ bộ phim tài liệu Indie Game: The Movie đề cập tới trò chơi do tôi làm ra là Super Meat Boy, tôi thường nhận được một vài nghi vấn phê chuẩn email/twitter mỗi ngày từ những người muốn được tư vấn. Tất cả những email này tới trong khoảng những người hâm mộ trẻ tuổi và mong muốn nhận được lời khuyên về các vấn đề như "Tôi nên dùng ngôn ngữ lập trình nào?" hay "Làm thế nào để tôi mang thể đưa được trò game của tôi lên Xbox". Tôi đã đọc gần như các email nhưng không phải khi nào tôi cũng tư vấn, bởi vì việc đấy sẽ chiếm mất 1 khoảng thời kì của tôi, chưa nhắc là có rất ít sự dị biệt về nội dung giữa các bức email đấy.
Tôi thường cảm thấy tương đối tồi lúc tôi không giải đáp, bởi vì ngôn ngữ lập trình cho trẻ em các người ấy chỉ đang mua cách tiếp cận và muốn 1 người nào đấy có thể làm minh bạch cho họ một số vấn đề trong phát triển game. Họ đang khiến cái việc giống như tôi đã khiến cho mang vị giáo sư của trường đại học M.I.T phổ quát năm về trước. Họ để ý tới những gì tôi làm và muốn biết làm thế nào để khiến cho điều đấy, họ muốn phát triển thành một phần của phát triển game theo một phương pháp nào đấy. Vâng, tôi rất muốn giúp nhưng không có đủ thời kì, kiến thức hoặc mong muốn phát triển thành một thầy giáo... Do vậy ngày bữa nay tôi sẽ làm cho minh bạch ở đây. Bài viết này như 1 phần tư vấn cho các thắc mắc thường gặp (FAQ) cho bất kỳ ai muốn một đôi lời khuyên theo một cách thức nào ấy trong khoảng tôi về bí quyết khiến cho game.
Tôi phải khởi đầu thực hiện trò game ước mơ của mình từ đâu?
"Tôi nên bắt đầu từ đâu?" là kiểu câu hỏi nhiều nhất mà tôi nhận được. Tôi cảm thấy bước đầu tiên luôn là rào cản lớn nhất của tất cả người bởi vì họ không trông thấy rằng phần đông mọi thứ, thậm chí là trò game khùng khùng AAA ngoài kia, cũng đều từ khi chỗ không sở hữu gì và cứ được xây dựng dần cho tới lúc nó trở nên như bây giờ. Khi trò game mong ước của bạn đang ấp ôm trong đầu và bạn thực hành bước đi trước hết để tạo ra nó, việc này với thể rất khó khăn lúc chuyển trong khoảng trạng thái hình dung thành hiện thực. Đối mang các người chưa bao giờ làm cho một trò game, những thứ thuần tuý như tạo ra 1 nhân vật có thể di chuyển là một điều gì ấy không thể và có thể mau chóng khiến thoái chí họ. Bạn đừng thực hiện theo cách ấy, chìa khóa ở đây là hãy bắt đầu nhỏ thôi.
Xem thêm =>>https://mindx.edu.vn/blog/post/python-la-gi
Trò game Super Meat Boy bắt đầu chỉ là 1 hình vuông và hình của một gã mập Meat Boy trên nó. Trò Mew-Genics khời đầu chỉ là 1 hình vuông màu đen chuyển di lui tới trên màn hình. Trò Goo! Khởi đầu chỉ là các hình tròn có các khuôn mặt cười trên chúng. Trò “Game 2” bắt đầu là 1 hình ảnh vector của nhân vật trong "Game 2". Mọi thứ đều bắt đầu ở cấp độ căn bản nhất và tăng trưởng trong khoảng ấy mà lên.
1 điều rất quan trọng lúc khiến game đó là chỉ bước một bước tại một thời điểm. Nếu bạn lao vào làm trò game mong ước của mình mang đa số chức năng cộng 1 lúc, rất sở hữu thể bạn sẽ cảm thấy nản lòng và bị choáng ngợp. Giả dụ bạn vun đắp cũng trò game mong ước đó chỉ một bước nhỏ ở mỗi thời điểm, bạn sẽ có dịp nhìn thấy tầm nhìn của mình sẽ phát triển theo cấp số nhân.
Chia trò game của bạn thành những phần nhỏ buộc bạn phải phân tách và ước tính các ý tưởng của mình ở một mức sâu hơn. Điều này là cần yếu bởi vì bạn xoành xoạch muốn linh hoạt để thay đổi, bạn chẳng bao giờ muốn đặt mình vào một con đường mà bạn cảm thấy chẳng thể nào đi chệch khỏi. Việc chệch khỏi kế hoạch ban sơ mang thể mang lại phổ biến phần thú vị nhất của 1 trò game. Nó là một cách để vững mạnh bởi vì bạn đang suy nghĩ trong một hệ thống game và đang áp dụng các ý tưởng mới tới các ý tưởng đã được hình thành.
thành ra, hãy cố gắng phân rã những ý tưởng của bạn thành những phần nhỏ với thể thực hiện được 1 cách thức tiện lợi trong tập kỹ năng hiện giờ của bạn. Nó sẽ thuận lợi hơn để Nhìn vào tiến độ theo cách đấy, bạn sẽ không cảm thấy sờn lòng 1 cách tiện dụng, và bạn mang thể quay lại công tác của mình sau ấy và tiện lợi tiếp diễn công tác đang làm dở dang. Nên nhớ rằng ko mang dừng về mặt thời gian lúc bạn phải cho ra lò trò game của mình (nếu bạn đang khởi đầu giống như vậy, thì với tức thị bạn đang ở trong 1 khoảng thời gian khó khăn). Học được bài học qua mỗi bước đi và xây dựng các Dự án của bạn giống như là bạn đang chơi trò xếp hình Lego vậy... Ghép một mẩu ở một thời điểm.
Để sản xuất 1 ví dụ chi tiết hơn, cho phép tôi nhắc về cách tôi đã xây dựng trò game Super Meat Boy như thế nào. Lúc đầu tôi chỉ có một hình chữ nhật với hình ảnh một gã mập Meat Boy trên ấy, tôi tụ hội vào việc khiến cho sao để với thể điều khiển nó di chuyển tiến và lùi. Sau lúc tôi đã chơi sở hữu nó một chút thì tôi khiến thêm tính năng là khi tôi nhấn 1 nút trên bàn phím thì gã Meat Boy sẽ nhảy lên, sau đó tôi làm cho gã ngừng lại lúc hắn đã tiếp đất, tiếp ấy tôi khiến tính năng ngừng hắn lại lúc chạm vào tường, sau đó tôi làm cho hắn dính vào tường, và khi mà hắn ta mắc kẹt vào bức tường thì tôi nhấn vào 1 button để hắn dancing qua bức tường đó, sau ấy nếu như anh ta chạm phải 1 hình vuông màu xanh thì sẽ chết và cứ tiếp diễn như vậy cho đến cái rút cuộc trong kịch bản game và trò game Super Meat Boy đã hoàn thành theo cách thức đấy.
không có tác vụ nào quá nhỏ, không sở hữu số lượng tiến độ nào là quá ít. Điều quan yếu là bạn không cảm thấy nản lòng và bạn tiếp tục tăng trưởng trò game của mình.
vừa mới đây, nhờ bộ phim tài liệu Indie Game: The Movie đề cập tới trò chơi do tôi làm ra là Super Meat Boy, tôi thường nhận được một vài nghi vấn phê chuẩn email/twitter mỗi ngày từ những người muốn được tư vấn. Tất cả những email này tới trong khoảng những người hâm mộ trẻ tuổi và mong muốn nhận được lời khuyên về các vấn đề như "Tôi nên dùng ngôn ngữ lập trình nào?" hay "Làm thế nào để tôi mang thể đưa được trò game của tôi lên Xbox". Tôi đã đọc gần như các email nhưng không phải khi nào tôi cũng tư vấn, bởi vì việc đấy sẽ chiếm mất 1 khoảng thời kì của tôi, chưa nhắc là có rất ít sự dị biệt về nội dung giữa các bức email đấy.
Tôi thường cảm thấy tương đối tồi lúc tôi không giải đáp, bởi vì ngôn ngữ lập trình cho trẻ em các người ấy chỉ đang mua cách tiếp cận và muốn 1 người nào đấy có thể làm minh bạch cho họ một số vấn đề trong phát triển game. Họ đang khiến cái việc giống như tôi đã khiến cho mang vị giáo sư của trường đại học M.I.T phổ quát năm về trước. Họ để ý tới những gì tôi làm và muốn biết làm thế nào để khiến cho điều đấy, họ muốn phát triển thành một phần của phát triển game theo một phương pháp nào đấy. Vâng, tôi rất muốn giúp nhưng không có đủ thời kì, kiến thức hoặc mong muốn phát triển thành một thầy giáo... Do vậy ngày bữa nay tôi sẽ làm cho minh bạch ở đây. Bài viết này như 1 phần tư vấn cho các thắc mắc thường gặp (FAQ) cho bất kỳ ai muốn một đôi lời khuyên theo một cách thức nào ấy trong khoảng tôi về bí quyết khiến cho game.
Tôi phải khởi đầu thực hiện trò game ước mơ của mình từ đâu?
"Tôi nên bắt đầu từ đâu?" là kiểu câu hỏi nhiều nhất mà tôi nhận được. Tôi cảm thấy bước đầu tiên luôn là rào cản lớn nhất của tất cả người bởi vì họ không trông thấy rằng phần đông mọi thứ, thậm chí là trò game khùng khùng AAA ngoài kia, cũng đều từ khi chỗ không sở hữu gì và cứ được xây dựng dần cho tới lúc nó trở nên như bây giờ. Khi trò game mong ước của bạn đang ấp ôm trong đầu và bạn thực hành bước đi trước hết để tạo ra nó, việc này với thể rất khó khăn lúc chuyển trong khoảng trạng thái hình dung thành hiện thực. Đối mang các người chưa bao giờ làm cho một trò game, những thứ thuần tuý như tạo ra 1 nhân vật có thể di chuyển là một điều gì ấy không thể và có thể mau chóng khiến thoái chí họ. Bạn đừng thực hiện theo cách ấy, chìa khóa ở đây là hãy bắt đầu nhỏ thôi.
Xem thêm =>>https://mindx.edu.vn/blog/post/python-la-gi
Trò game Super Meat Boy bắt đầu chỉ là 1 hình vuông và hình của một gã mập Meat Boy trên nó. Trò Mew-Genics khời đầu chỉ là 1 hình vuông màu đen chuyển di lui tới trên màn hình. Trò Goo! Khởi đầu chỉ là các hình tròn có các khuôn mặt cười trên chúng. Trò “Game 2” bắt đầu là 1 hình ảnh vector của nhân vật trong "Game 2". Mọi thứ đều bắt đầu ở cấp độ căn bản nhất và tăng trưởng trong khoảng ấy mà lên.
1 điều rất quan trọng lúc khiến game đó là chỉ bước một bước tại một thời điểm. Nếu bạn lao vào làm trò game mong ước của mình mang đa số chức năng cộng 1 lúc, rất sở hữu thể bạn sẽ cảm thấy nản lòng và bị choáng ngợp. Giả dụ bạn vun đắp cũng trò game mong ước đó chỉ một bước nhỏ ở mỗi thời điểm, bạn sẽ có dịp nhìn thấy tầm nhìn của mình sẽ phát triển theo cấp số nhân.
Chia trò game của bạn thành những phần nhỏ buộc bạn phải phân tách và ước tính các ý tưởng của mình ở một mức sâu hơn. Điều này là cần yếu bởi vì bạn xoành xoạch muốn linh hoạt để thay đổi, bạn chẳng bao giờ muốn đặt mình vào một con đường mà bạn cảm thấy chẳng thể nào đi chệch khỏi. Việc chệch khỏi kế hoạch ban sơ mang thể mang lại phổ biến phần thú vị nhất của 1 trò game. Nó là một cách để vững mạnh bởi vì bạn đang suy nghĩ trong một hệ thống game và đang áp dụng các ý tưởng mới tới các ý tưởng đã được hình thành.
thành ra, hãy cố gắng phân rã những ý tưởng của bạn thành những phần nhỏ với thể thực hiện được 1 cách thức tiện lợi trong tập kỹ năng hiện giờ của bạn. Nó sẽ thuận lợi hơn để Nhìn vào tiến độ theo cách đấy, bạn sẽ không cảm thấy sờn lòng 1 cách tiện dụng, và bạn mang thể quay lại công tác của mình sau ấy và tiện lợi tiếp diễn công tác đang làm dở dang. Nên nhớ rằng ko mang dừng về mặt thời gian lúc bạn phải cho ra lò trò game của mình (nếu bạn đang khởi đầu giống như vậy, thì với tức thị bạn đang ở trong 1 khoảng thời gian khó khăn). Học được bài học qua mỗi bước đi và xây dựng các Dự án của bạn giống như là bạn đang chơi trò xếp hình Lego vậy... Ghép một mẩu ở một thời điểm.
Để sản xuất 1 ví dụ chi tiết hơn, cho phép tôi nhắc về cách tôi đã xây dựng trò game Super Meat Boy như thế nào. Lúc đầu tôi chỉ có một hình chữ nhật với hình ảnh một gã mập Meat Boy trên ấy, tôi tụ hội vào việc khiến cho sao để với thể điều khiển nó di chuyển tiến và lùi. Sau lúc tôi đã chơi sở hữu nó một chút thì tôi khiến thêm tính năng là khi tôi nhấn 1 nút trên bàn phím thì gã Meat Boy sẽ nhảy lên, sau đó tôi làm cho gã ngừng lại lúc hắn đã tiếp đất, tiếp ấy tôi khiến tính năng ngừng hắn lại lúc chạm vào tường, sau đó tôi làm cho hắn dính vào tường, và khi mà hắn ta mắc kẹt vào bức tường thì tôi nhấn vào 1 button để hắn dancing qua bức tường đó, sau ấy nếu như anh ta chạm phải 1 hình vuông màu xanh thì sẽ chết và cứ tiếp diễn như vậy cho đến cái rút cuộc trong kịch bản game và trò game Super Meat Boy đã hoàn thành theo cách thức đấy.
không có tác vụ nào quá nhỏ, không sở hữu số lượng tiến độ nào là quá ít. Điều quan yếu là bạn không cảm thấy nản lòng và bạn tiếp tục tăng trưởng trò game của mình.