- Tham gia
- 30/7/25
- Bài viết
- 93
- Thích
- 0
- Điểm
- 6
Chào mọi người, mình là An – năm nay 21 tuổi, đang học năm 2 chương trình du học nghề ngành nhà hàng – khách sạn tại Frankfurt, Đức. Bài viết này có thể hơi khác so với những bài tư vấn thông thường, vì mình không nói về hồ sơ, cũng không chia sẻ cách luyện B1 nhanh. Mình chỉ muốn kể lại câu chuyện “đổi đời trong suy nghĩ” của chính bản thân – từ một người từng kỳ thị du học nghề, giờ lại trở thành người truyền cảm hứng cho các bạn khác đi Đức.
Thật lòng mà nói, lúc đầu mình ghét cay ghét đắng cụm từ “du học nghề Đức”. Trong đầu mình, nó đồng nghĩa với “học không giỏi”, “không đủ điều kiện đi du học đại học nên mới chọn nghề”. Mình từng nghĩ: “Ai lại bỏ cả tuổi trẻ chỉ để sang Đức học... làm điều dưỡng hay nấu ăn?” – Nghe có vẻ rất nông cạn, và mình cũng đã từng như thế.
Nhưng mọi thứ bắt đầu thay đổi khi chị họ mình – người luôn học giỏi, thi IELTS 7.5 – quyết định đi du học nghề Đức ngành điều dưỡng. Cả họ ngạc nhiên. Mình thì hơi sốc, kiểu: “Ủa, chị học giỏi thế sao không học đại học?” Và chị chỉ cười, bảo rằng: “Đến lúc em hiểu thì đã muộn. Nên chị muốn làm trước, để em nhìn thấy rõ hơn.”
Chị sang Đức, mình bắt đầu theo dõi hành trình của chị qua mạng xã hội. Rồi chị chia sẻ rằng mức lương thực tập năm đầu đã hơn 1.000 euro, chi phí sinh hoạt được bao cấp gần hết, công việc có lộ trình rõ ràng, cơ hội định cư cao, và quan trọng nhất – chị được làm nghề chị yêu thích, trong môi trường chuyên nghiệp và tôn trọng con người.
Mình bắt đầu tìm hiểu, rồi nhận ra: du học nghề Đức KHÔNG hề “thấp kém” như mình từng nghĩ. Ở châu Âu, hệ thống đào tạo nghề cực kỳ chất lượng, gắn liền thực tiễn, đầu ra rõ ràng. Người học nghề có thể vừa học vừa được trả lương, không nợ nần như các bạn học đại học ở Anh – Mỹ. Thậm chí nhiều nghề ở Đức còn được trả lương cao hơn cả cử nhân ở Việt Nam sau khi ra trường.
Thế là mình thay đổi. Mình chọn ngành phù hợp với tính cách năng động, thích tiếp xúc – nhà hàng – khách sạn. Hành trình làm hồ sơ, học tiếng, thi B1, xin visa không hề dễ. Nhưng mình luôn nhớ đến lời chị: “Cứ thử đi, em sẽ thấy góc nhìn cũ kỹ của mình sụp đổ như domino.”
Và đúng là vậy. Giờ đây, mình vừa học nghề, vừa có thu nhập, mỗi tháng gửi tiền về cho ba mẹ. Ở đây, bạn được gọi là “người học nghề chuyên nghiệp”, không ai đánh giá bạn học ngành gì, miễn là bạn làm tốt. Tự do, công bằng, văn minh – mình chưa từng thấy điều đó rõ ràng đến vậy ở đâu khác ngoài nước Đức.
Nếu ai đó đang đọc bài viết này mà từng có suy nghĩ giống mình năm 18 tuổi – hãy cho bản thân một cơ hội. Du học nghề Đức không phải là con đường “bất đắc dĩ” – đó là lựa chọn thông minh của người hiểu rõ bản thân và dám dấn thân vì tương lai vững chắc.
Thật lòng mà nói, lúc đầu mình ghét cay ghét đắng cụm từ “du học nghề Đức”. Trong đầu mình, nó đồng nghĩa với “học không giỏi”, “không đủ điều kiện đi du học đại học nên mới chọn nghề”. Mình từng nghĩ: “Ai lại bỏ cả tuổi trẻ chỉ để sang Đức học... làm điều dưỡng hay nấu ăn?” – Nghe có vẻ rất nông cạn, và mình cũng đã từng như thế.
Nhưng mọi thứ bắt đầu thay đổi khi chị họ mình – người luôn học giỏi, thi IELTS 7.5 – quyết định đi du học nghề Đức ngành điều dưỡng. Cả họ ngạc nhiên. Mình thì hơi sốc, kiểu: “Ủa, chị học giỏi thế sao không học đại học?” Và chị chỉ cười, bảo rằng: “Đến lúc em hiểu thì đã muộn. Nên chị muốn làm trước, để em nhìn thấy rõ hơn.”
Chị sang Đức, mình bắt đầu theo dõi hành trình của chị qua mạng xã hội. Rồi chị chia sẻ rằng mức lương thực tập năm đầu đã hơn 1.000 euro, chi phí sinh hoạt được bao cấp gần hết, công việc có lộ trình rõ ràng, cơ hội định cư cao, và quan trọng nhất – chị được làm nghề chị yêu thích, trong môi trường chuyên nghiệp và tôn trọng con người.
Mình bắt đầu tìm hiểu, rồi nhận ra: du học nghề Đức KHÔNG hề “thấp kém” như mình từng nghĩ. Ở châu Âu, hệ thống đào tạo nghề cực kỳ chất lượng, gắn liền thực tiễn, đầu ra rõ ràng. Người học nghề có thể vừa học vừa được trả lương, không nợ nần như các bạn học đại học ở Anh – Mỹ. Thậm chí nhiều nghề ở Đức còn được trả lương cao hơn cả cử nhân ở Việt Nam sau khi ra trường.
Thế là mình thay đổi. Mình chọn ngành phù hợp với tính cách năng động, thích tiếp xúc – nhà hàng – khách sạn. Hành trình làm hồ sơ, học tiếng, thi B1, xin visa không hề dễ. Nhưng mình luôn nhớ đến lời chị: “Cứ thử đi, em sẽ thấy góc nhìn cũ kỹ của mình sụp đổ như domino.”
Và đúng là vậy. Giờ đây, mình vừa học nghề, vừa có thu nhập, mỗi tháng gửi tiền về cho ba mẹ. Ở đây, bạn được gọi là “người học nghề chuyên nghiệp”, không ai đánh giá bạn học ngành gì, miễn là bạn làm tốt. Tự do, công bằng, văn minh – mình chưa từng thấy điều đó rõ ràng đến vậy ở đâu khác ngoài nước Đức.
Nếu ai đó đang đọc bài viết này mà từng có suy nghĩ giống mình năm 18 tuổi – hãy cho bản thân một cơ hội. Du học nghề Đức không phải là con đường “bất đắc dĩ” – đó là lựa chọn thông minh của người hiểu rõ bản thân và dám dấn thân vì tương lai vững chắc.