- Tham gia
- 17/3/19
- Bài viết
- 561
- Thích
- 0
- Điểm
- 16
Chương 17: TÍNH CẦN KÍP PHẢI MUA NHÀ
Dịch: Phạm Thu Vân | Beta: Ngọc Nguyễn
Thằng nhóc… chết rồi ư?!
Hai năm qua, bọn họ đã cùng nhau nỗ lực, đưa công ty ngày càng phát triển. Hơn nữa gần đây, Tiểu Kiều cảm thấy có lúc ánh mắt Thẩm Bị làm cô đỏ mặt. Trong lòng trộm cười ngọt ngào, những ngày chờ đợi cuối cùng sắp có kết quả rồi! Chẳng qua bước mấu chốt ấy do ai chủ động mà thôi, mà Tiểu Kiều lại không dám bước lên.
Cô chỉ đành quan tâm nhiều đến sinh hoạt hàng ngày của Thẩm Bị, tích cực hơn trong công việc, âm thầm quan tâm Thẩm Bị, có thể nói, cô đã nghĩ đến những điều con gái có thể nghĩ, làm những điều có thể làm, còn Thẩm Bị…
Tại sao lại xuất hiện phụ nữ? Họ bắt đầu từ khi nào? Tuần trước lúc cô đến không thấy những thứ kia!
Bình thường Thẩm Bị sẽ đưa cô về nhà, Lỗ Tu Thừa cũng biết thế. Nhưng hôm nay Thẩm Bị thấy Lỗ Tu Thừa lái xe, thế là vỗ lên xe anh bảo: “Thằng nhóc này, LandRover luôn ta!” Giọng điệu đầy ngưỡng mộ.
Lỗ Tu Thừa bảo: “Nào có bằng Audi của Thẩm tổng chứ! Do ở Mỹ em lái quen rồi, nên mang về đấy.”
Thẩm Bị nói: “Tiểu Kiều, cô ngồi xe Lỗ Tu Thừa về đi. Không phải cô luôn bảo muốn đi thử xe việt dã à, hôm nay thử đi. Tôi có việc nên đi trước đây!”
Nói xong, liền quay đầu đi thẳng một nước.
Tiểu Kiều nghẹn lời. Ai bảo muốn ngồi xe việt dã hả, không phải anh luôn phàn nàn đường thành phố lái xe chẳng thú vị còn gì! Nhìn xe Thẩm Bị chạy tới, lại còn bấm kèn inh ỏi, Tiểu Kiều ứa gan xúc động đến mức muốn chạy theo đá một phát!
Lỗ Tu Thừa chẳng nói nhiều, lịch sự mời cô lên xe. Tiểu Kiều vốn định đi bộ về nhưng ngẫm lại, nơi này ở ngoại ô, chẳng thể đi bộ được.
Lỗ Tu Thừa cũng nhận thấy Thẩm Bị hình như có ý muốn trốn Tiểu Kiều, nhưng anh cũng chẳng biết trước đây hai người họ đã như thế hay là gần đây mới bắt đầu? Thấy hai má Tiểu Kiều bốc hỏa, nghiến răng hậm hực, ít ra cũng hiểu hôm nay Thẩm Bị làm không đúng rồi.
Đàn ông, cẩu thả sơ ý chỉ là mượn cớ, phần nhiều là vô tâm hoặc cố ý tránh né. Lỗ Tu Thừa lăn lộn trong đám phụ nữ, chuyện giữa Tiểu Kiều và Thẩm Bị anh đều nhìn thấy, song có cái thì hiểu, có cái lại mơ hồ. Chỉ có người trong cuộc mới có thể giải quyết, mới có thể tính toán được, người ngoài như anh chỉ tự hiểu lấy. Dù Tiểu Kiều có xinh đẹp nhưng cô chẳng phải bạn gái anh, mà chỉ đơn giản là một đồng nghiệp hiểu ý, một người đồng hành. Nhưng, với thái độ của Thẩm Bị thì Tiểu Kiều khó chịu nổi. Lỗ Tu Thừa không quen nhìn người đẹp lúng túng, đành ưỡn ngực thẳng vai bước đến, “xả thân” đi cùng.
Hơn nữa, anh qua lại với Thẩm Bị cũng có mục đích của mình. Anh rất hiểu rõ tiền đồ tương lai của mình, anh cũng muốn giúp Thẩm Bị đưa công ty phát triển mạnh, đưa công ty lên sàn chứng khoán. Dù được tính là doanh nghiệp nhà nước, nhưng với điều kiện kinh tế thị trường bây giờ, anh có lòng tin mình sẽ làm được! Cộng thêm sự tin tưởng mà Thẩm Bị dành cho anh, càng làm anh hi vọng về một tương lai tốt đẹp.(giống truyện chong yeu la quy)
Trên đường về, Tiểu Kiều luôn im lặng không nói gì. Lỗ Tu Thừa tìm đủ đề tài, nào là lúc đánh bóng kĩ thuật của Thẩm tổng tốt thế nào thế nào, Tiểu Kiều chẳng phản ứng; nào là môi trường nơi đây thật đẹp, Tiểu Kiều cũng chẳng phản ứng; cuối cùng lại quay về đề tài lúc đầu, Lỗ Tu Thừa nói: “Thẩm tổng là người thích thể thao. Tiểu Nhuế, ngày thường Thẩm tổng thích làm gì?”
“Chắc là đánh golf?” Tiểu Kiều đáp qua loa, “Những khách hàng hay đối tác thường mời Thẩm tổng đi đánh golf, anh ấy rất thích thú.”
Lỗ Tu Thừa hứng trí bừng bừng: “Vậy hả, vừa khéo tôi là thành viên của câu lạc bộ golf, bên họ thường hay tổ chức hoạt động. Hay ngày mai đi không?”
Tiểu Kiều nghĩ, với chút tiền lương ít ỏi của anh ra, mặc dù cũng không tính là thấp, nhưng sao có thể là thành viên cả câu lạc bộ golf chứ? Nghĩ vậy liền hỏi: “Câu lạc bộ nào?”
“Hoa X trang viên.” Lỗ Tu Thừa mải nghĩ đến lúc chơi golf sẽ rất high nên chẳng chú ý đến giọng điệu của Tiểu Kiều.
Tiểu Kiều bất ngờ, cô biết rất rõ giá cả ở trang viên này, Thẩm tổng cũng chỉ được mời đến đây chơi một lần mà thôi. Sao Lỗ Tu Thừa lại có thẻ thành viên của câu lạc bộ đó? Càng nghĩ cô càng trầm mặc.
Lúc này Lỗ Tu Thừa mới nhận ra điều gì đó, vội bổ sung: “Hây, cũng chẳng có gì. Của ông già ở nhà đấy, ông không cần nên mới cho tôi.” Dù nói không rõ ràng nhưng cũng có thể biết Lỗ gia không phải một gia đình tầm thường.
Tiểu Kiều nhớ lại lý lịch của Lỗ Tu Thừa khi mới vào công ty, chẳng có chỗ nào nổi trội, xem ra là cố tình che giấu rồi. Nhìn Lỗ Tu Thừa thoải mái cởi mở thế chứ nhưng thực ra là kẻ có tâm cơ đây!
Lỗ Tu Thừa giục: “Cô thử gọi điện hỏi Thẩm tổng xem được không? Để tôi sắp xếp sẵn.”
Tiểu Kiều nghĩ nghĩ, rồi bấm số, giọng của Thẩm Bị trong điện thoại truyền đến. Tiểu Kiều cố gắng kềm chế tâm tình, nói rõ đề nghị của Lỗ Tu Thừa. Hình như Thẩm Bị đã vào gara, xung quanh có tiếng vu vu vọng lại. Tiểu Kiều nhìn đồng hồ, sao nhanh thế? Đường về Vạn Quốc Thành đâu ngắn thế đâu?
Thẩm Bị trả lời: “À, lần sau có thời gian rồi tính. Ngày mai tôi bận rồi, giúp tôi cảm ơn Lỗ Tu Thừa một tiếng nhé.”
Theo như ý của anh thì không trông mong gì rồi, Tiểu Kiều dạ một tiếng, đầu đau kinh khủng.
Ngắt điện thoại, cô nói với Lỗ Tu Thừa: “Thẩm tổng bận rồi, lần sau rồi tính!” Nói xong liền dựa vào ghế, chẳng thèm che giấu mệt mỏi.
Sáu giờ sáng, Thẩm Bị đúng giờ thức dậy. Quan sát xung quanh thì anh biết mình lại ngủ ở chỗ Thảo Thảo, trong lòng hơi lúng túng. Lập tức giải thích, tình nhân mà, đó là điều dĩ nhiên rồi.
(*) Ương ca: điệu múa dân gian của Trung Quốc.
Link đọc full truyện lấy chồng quyền thế
Dịch: Phạm Thu Vân | Beta: Ngọc Nguyễn
Thằng nhóc… chết rồi ư?!
Hai năm qua, bọn họ đã cùng nhau nỗ lực, đưa công ty ngày càng phát triển. Hơn nữa gần đây, Tiểu Kiều cảm thấy có lúc ánh mắt Thẩm Bị làm cô đỏ mặt. Trong lòng trộm cười ngọt ngào, những ngày chờ đợi cuối cùng sắp có kết quả rồi! Chẳng qua bước mấu chốt ấy do ai chủ động mà thôi, mà Tiểu Kiều lại không dám bước lên.
Cô chỉ đành quan tâm nhiều đến sinh hoạt hàng ngày của Thẩm Bị, tích cực hơn trong công việc, âm thầm quan tâm Thẩm Bị, có thể nói, cô đã nghĩ đến những điều con gái có thể nghĩ, làm những điều có thể làm, còn Thẩm Bị…
Tại sao lại xuất hiện phụ nữ? Họ bắt đầu từ khi nào? Tuần trước lúc cô đến không thấy những thứ kia!
Bình thường Thẩm Bị sẽ đưa cô về nhà, Lỗ Tu Thừa cũng biết thế. Nhưng hôm nay Thẩm Bị thấy Lỗ Tu Thừa lái xe, thế là vỗ lên xe anh bảo: “Thằng nhóc này, LandRover luôn ta!” Giọng điệu đầy ngưỡng mộ.
Lỗ Tu Thừa bảo: “Nào có bằng Audi của Thẩm tổng chứ! Do ở Mỹ em lái quen rồi, nên mang về đấy.”
Thẩm Bị nói: “Tiểu Kiều, cô ngồi xe Lỗ Tu Thừa về đi. Không phải cô luôn bảo muốn đi thử xe việt dã à, hôm nay thử đi. Tôi có việc nên đi trước đây!”
Nói xong, liền quay đầu đi thẳng một nước.
Tiểu Kiều nghẹn lời. Ai bảo muốn ngồi xe việt dã hả, không phải anh luôn phàn nàn đường thành phố lái xe chẳng thú vị còn gì! Nhìn xe Thẩm Bị chạy tới, lại còn bấm kèn inh ỏi, Tiểu Kiều ứa gan xúc động đến mức muốn chạy theo đá một phát!
Lỗ Tu Thừa chẳng nói nhiều, lịch sự mời cô lên xe. Tiểu Kiều vốn định đi bộ về nhưng ngẫm lại, nơi này ở ngoại ô, chẳng thể đi bộ được.
Lỗ Tu Thừa cũng nhận thấy Thẩm Bị hình như có ý muốn trốn Tiểu Kiều, nhưng anh cũng chẳng biết trước đây hai người họ đã như thế hay là gần đây mới bắt đầu? Thấy hai má Tiểu Kiều bốc hỏa, nghiến răng hậm hực, ít ra cũng hiểu hôm nay Thẩm Bị làm không đúng rồi.
Đàn ông, cẩu thả sơ ý chỉ là mượn cớ, phần nhiều là vô tâm hoặc cố ý tránh né. Lỗ Tu Thừa lăn lộn trong đám phụ nữ, chuyện giữa Tiểu Kiều và Thẩm Bị anh đều nhìn thấy, song có cái thì hiểu, có cái lại mơ hồ. Chỉ có người trong cuộc mới có thể giải quyết, mới có thể tính toán được, người ngoài như anh chỉ tự hiểu lấy. Dù Tiểu Kiều có xinh đẹp nhưng cô chẳng phải bạn gái anh, mà chỉ đơn giản là một đồng nghiệp hiểu ý, một người đồng hành. Nhưng, với thái độ của Thẩm Bị thì Tiểu Kiều khó chịu nổi. Lỗ Tu Thừa không quen nhìn người đẹp lúng túng, đành ưỡn ngực thẳng vai bước đến, “xả thân” đi cùng.
Hơn nữa, anh qua lại với Thẩm Bị cũng có mục đích của mình. Anh rất hiểu rõ tiền đồ tương lai của mình, anh cũng muốn giúp Thẩm Bị đưa công ty phát triển mạnh, đưa công ty lên sàn chứng khoán. Dù được tính là doanh nghiệp nhà nước, nhưng với điều kiện kinh tế thị trường bây giờ, anh có lòng tin mình sẽ làm được! Cộng thêm sự tin tưởng mà Thẩm Bị dành cho anh, càng làm anh hi vọng về một tương lai tốt đẹp.(giống truyện chong yeu la quy)
Trên đường về, Tiểu Kiều luôn im lặng không nói gì. Lỗ Tu Thừa tìm đủ đề tài, nào là lúc đánh bóng kĩ thuật của Thẩm tổng tốt thế nào thế nào, Tiểu Kiều chẳng phản ứng; nào là môi trường nơi đây thật đẹp, Tiểu Kiều cũng chẳng phản ứng; cuối cùng lại quay về đề tài lúc đầu, Lỗ Tu Thừa nói: “Thẩm tổng là người thích thể thao. Tiểu Nhuế, ngày thường Thẩm tổng thích làm gì?”
“Chắc là đánh golf?” Tiểu Kiều đáp qua loa, “Những khách hàng hay đối tác thường mời Thẩm tổng đi đánh golf, anh ấy rất thích thú.”
Lỗ Tu Thừa hứng trí bừng bừng: “Vậy hả, vừa khéo tôi là thành viên của câu lạc bộ golf, bên họ thường hay tổ chức hoạt động. Hay ngày mai đi không?”
Tiểu Kiều nghĩ, với chút tiền lương ít ỏi của anh ra, mặc dù cũng không tính là thấp, nhưng sao có thể là thành viên cả câu lạc bộ golf chứ? Nghĩ vậy liền hỏi: “Câu lạc bộ nào?”
“Hoa X trang viên.” Lỗ Tu Thừa mải nghĩ đến lúc chơi golf sẽ rất high nên chẳng chú ý đến giọng điệu của Tiểu Kiều.
Tiểu Kiều bất ngờ, cô biết rất rõ giá cả ở trang viên này, Thẩm tổng cũng chỉ được mời đến đây chơi một lần mà thôi. Sao Lỗ Tu Thừa lại có thẻ thành viên của câu lạc bộ đó? Càng nghĩ cô càng trầm mặc.
Lúc này Lỗ Tu Thừa mới nhận ra điều gì đó, vội bổ sung: “Hây, cũng chẳng có gì. Của ông già ở nhà đấy, ông không cần nên mới cho tôi.” Dù nói không rõ ràng nhưng cũng có thể biết Lỗ gia không phải một gia đình tầm thường.
Tiểu Kiều nhớ lại lý lịch của Lỗ Tu Thừa khi mới vào công ty, chẳng có chỗ nào nổi trội, xem ra là cố tình che giấu rồi. Nhìn Lỗ Tu Thừa thoải mái cởi mở thế chứ nhưng thực ra là kẻ có tâm cơ đây!
Lỗ Tu Thừa giục: “Cô thử gọi điện hỏi Thẩm tổng xem được không? Để tôi sắp xếp sẵn.”
Tiểu Kiều nghĩ nghĩ, rồi bấm số, giọng của Thẩm Bị trong điện thoại truyền đến. Tiểu Kiều cố gắng kềm chế tâm tình, nói rõ đề nghị của Lỗ Tu Thừa. Hình như Thẩm Bị đã vào gara, xung quanh có tiếng vu vu vọng lại. Tiểu Kiều nhìn đồng hồ, sao nhanh thế? Đường về Vạn Quốc Thành đâu ngắn thế đâu?
Thẩm Bị trả lời: “À, lần sau có thời gian rồi tính. Ngày mai tôi bận rồi, giúp tôi cảm ơn Lỗ Tu Thừa một tiếng nhé.”
Theo như ý của anh thì không trông mong gì rồi, Tiểu Kiều dạ một tiếng, đầu đau kinh khủng.
Ngắt điện thoại, cô nói với Lỗ Tu Thừa: “Thẩm tổng bận rồi, lần sau rồi tính!” Nói xong liền dựa vào ghế, chẳng thèm che giấu mệt mỏi.
Sáu giờ sáng, Thẩm Bị đúng giờ thức dậy. Quan sát xung quanh thì anh biết mình lại ngủ ở chỗ Thảo Thảo, trong lòng hơi lúng túng. Lập tức giải thích, tình nhân mà, đó là điều dĩ nhiên rồi.
(*) Ương ca: điệu múa dân gian của Trung Quốc.
Link đọc full truyện lấy chồng quyền thế