Hồi đó để có được chiếc vé Tàu Tết chúng tôi phải ra ga Hàng cỏ xếp hàng từ tối hôm trước. Mà 4÷5 thằng mới góp tiền mua được 1 chiếc vé để trông hành lý, đám còn lại trốn vé theo. Thường thì chiếc vé được ưu tiên cho chị em, dù vậy mình có bà chị cũng là vua trốn vé.
Được cái may là đi tàu về quê không có hành lý gì nhiều, kể cả túi áo cũng trống rỗng. Có chăng là mấy bánh pháo Bình Đà, mấy quả pháo cối tự quấn. Anh nào liều lĩnh thì mang theo cả 1 ba lô thuốc pháo về quê bán kiếm lời.
Lên tàu thì ôi thôi, hàng hóa, quang gánh và mấy chú Thương Binh chiếm gần hết chỗ. Chúng tôi phải trèo hết lên nóc tàu vì vậy thi thoảng lại có vụ tai nạn thương tâm.
Thời gian chạy tàu thì vô bờ bến, có khi 250km phải đi mất 3 ngày, 3 đêm. Nhưng không còn lựa chọn nào khác vì thời bấy giờ chỉ có phương tiện tàu Chợ là phổ thông.
Có lần tàu đến ga Minh Khôi dừng từ sáng cho đến tối mịt mới chạy. Mấy bà trong làng gần đấy nấu cháo gánh ra bán cho hành khách đi tàu. Người này ăn chưa xong người khác đã giật lấy bát chìa ra để đến lượt được múc, không cần rửa ráy gì vì nếu chờ thì không đến lượt.
Chúng tôi cũng chỉ dám liếc liếc nhìn và nuốt nước bọt vì làm đếch gì còn tiền.
Ngày nay các bạn trẻ thật sướng. Muốn mua vé tàu Tết chỉ cần truy cập: vetautet.com là có ngay 1 chỗ ưng ý. Tiền thì đã có cha mẹ tinh tinh. Lên tàu đầy đủ đồ ăn uống lại còn tranh thủ checkin mấy cảnh chill chill nữa chứ.
Với chúng tôi cảm giác đi tàu ngày xưa mãi k thể nào quên được.
Được cái may là đi tàu về quê không có hành lý gì nhiều, kể cả túi áo cũng trống rỗng. Có chăng là mấy bánh pháo Bình Đà, mấy quả pháo cối tự quấn. Anh nào liều lĩnh thì mang theo cả 1 ba lô thuốc pháo về quê bán kiếm lời.
Lên tàu thì ôi thôi, hàng hóa, quang gánh và mấy chú Thương Binh chiếm gần hết chỗ. Chúng tôi phải trèo hết lên nóc tàu vì vậy thi thoảng lại có vụ tai nạn thương tâm.
Thời gian chạy tàu thì vô bờ bến, có khi 250km phải đi mất 3 ngày, 3 đêm. Nhưng không còn lựa chọn nào khác vì thời bấy giờ chỉ có phương tiện tàu Chợ là phổ thông.
Có lần tàu đến ga Minh Khôi dừng từ sáng cho đến tối mịt mới chạy. Mấy bà trong làng gần đấy nấu cháo gánh ra bán cho hành khách đi tàu. Người này ăn chưa xong người khác đã giật lấy bát chìa ra để đến lượt được múc, không cần rửa ráy gì vì nếu chờ thì không đến lượt.
Chúng tôi cũng chỉ dám liếc liếc nhìn và nuốt nước bọt vì làm đếch gì còn tiền.
Ngày nay các bạn trẻ thật sướng. Muốn mua vé tàu Tết chỉ cần truy cập: vetautet.com là có ngay 1 chỗ ưng ý. Tiền thì đã có cha mẹ tinh tinh. Lên tàu đầy đủ đồ ăn uống lại còn tranh thủ checkin mấy cảnh chill chill nữa chứ.
Với chúng tôi cảm giác đi tàu ngày xưa mãi k thể nào quên được.