- Tham gia
- 17/3/19
- Bài viết
- 560
- Thích
- 0
- Điểm
- 16
PHONG MIÊU CHỨNG
Tác giả: Vân Thủy Mê Trung
Thể loại: Hiện đại, thanh xuân vườn trường, nữ truy, hài hước, có chút mộng dục
Tình trạng: Hoàn edit
Link đọc truyen5s.com/phong-mieu-chung
Văn án:
Phong miêu chứng, một trong sáu căn bệnh nan y trên thế giới, người phát bệnh này không hề nói tiếng mèo kêu, mà lại thúc ép người khác vì mình mà xúc phân, làm cho người ta phải bó tay.
Mấy tháng sau khi phát bệnh, người mắc bệnh thành công bắt được một tên nhân viên chuyên xúc phân.
Người mắc bệnh mèo hưởng thụ cảm giác thoải mái, bệnh tình vì thế mà chuyển biến tốt.
Tên nhân viên xúc phân đắm mình trong sự hấp dẫn của mèo khó có thể tự kiềm chế, cho dù ngày càng gầy đi, vẫn không thể điều khiển được.
"Oh my pretty pretty boy I love you
Like I never ever loved no one before you
Pretty pretty boy of mine
Just tell me you love me too
Oh my pretty pretty boy
I need you
Oh my pretty pretty boy I do
Let me inside
Make me stay right beside you"
(Hỡi chàng trai đáng yêu
Em thích anh
Như em chưa từng thích ai trước đây
Chàng trai xinh đẹp của em à
Hãy nói là anh cũng thích em đi
Em cần anh
Thật đấy
Hãy để em bước vào cuộc đời anh
Để em ở bên cạnh anh, anh nhé!)
Khi đọc cuốn truyện này, thì ca khúc rất dễ thương của ban nhạc M2M nổi tiếng một thời, Pretty boys, bài hát mà mình vẫn nghe thời niên thiếu, đã cứ ngân nga mãi trong đầu mình như thế. Cái cảm giác ngòn ngọt, dễ cưng của bài hát cũng y như chuyện tình hai bạn trẻ trong truyện vậy. Và nếu phải tóm tắt về cuốn chuyện này trong ba câu thì với minh, nó hẳn sẽ là: Quá đáng yêu. Vô cùng đáng yêu. Siêu cấp đáng yêu! Sự thật là mình đã định dùng duy nhất 1 ngàn chữ "đáng yêu" để dành review cái truyện này, vừa đơn giản vừa xúc tích vừa đúng trọng điểm, cơ mà thế thì chắc chẳng ai duyệt cho lên bài quá nên mới phải thay đổi đấy
Cố Ý, tiểu thư con nhà giàu, siêu giàu, nhờ đi cửa sau mà được nhận vào trường trung học trọng điểm của tỉnh. Ban đầu, Cố Ý không yêu thích lắm ngôi trường với đủ mọi loại quy tắc rườm rà, chặt chẽ, nhưng rồi những người bạn mới, và đặc biệt là nam chính Trì Tự- "Ao Cá", tên gọi thân thương cô dành cho cậu xuất hiện, thì cô đã dần trở nên yêu thích và gắn bó với ngôi trường đó. Nơi đây đã chứng kiến quá trình nàng tiểu công chúa bướng bỉnh, nghịch ngợm, không sợ trời không sợ đất, thích làm theo ý mình Cố Ý theo đuổi, tích cực theo đuổi, toàn lực theo đuổi anh chàng "học thần", học giỏi nhất, đẹp trai nhất, cool ngầu nhất của trường, Trì Tự. Và rồi cũng là chứng nhân cho mối tình ngọt ngào, đôi chút trắc trở nhưng về cơ bản là vô cùng vô cũng dễ thương của hai bạn trẻ.
Thực ra, thành thật mà nhận xét, đây không phải là một cuốn truyện có nhiều điểm nhấn ấn tượng, nó chỉ là một loạt những câu chuyện nho nhỏ, mà khởi đầu là về quá trình một con mèo nhỏ vô tình gặp gỡ, đem lòng si mê, rồi tìm mọi cách thu hút, giăng bẫy chú cá mà nó trót yêu thích không cưỡng lại được, rồi con cá cắn câu, con cá phải lòng con mèo, con cá nguyện cho con mèo tùy ý nướng luộc hấp sả ớt ăn cả vẩy, ăn nguyên con hay lột da ăn đều được . Nói cách khác thì là quá trình nữ truy nam làm loạn, nam dung túng cho nữ làm loạn, nam nữ cùng nhau làm loạn và hạnh phúc mãi mãi về sau. Chốt lại là không có gì quá mới hay đặc sắc. Nhưng cái hay của cuốn truyện này nằm ở sự đáng yêu không thể ngừng được của nó. Đáng yêu ở tính cách của nữ chính, ở cách cư xử của nam chính, ở các bạn học nhỏ bên cạnh nam nữ chính, ở gia đình toàn cực phẩm (theo nghĩa tốt) của nam nữ chính, và nhất là ở tình yêu tươi đẹp đầy màu sắc thanh xuân, được diễn ra trong những bối cảnh và những con người cũng ngập tràn hương vị tuổi trẻ. Khi đọc truyện, bạn sẽ có cảm giác như được quay lại thời kì đi học với những buổi tự học, tiệc chào mừng, cúp cua, tập quân sự, thư viện, sân bóng, kí túc xá... quay lại với tuổi trăng rằm lần đầu biết rung động với cảm giác luôn tìm kiếm hình bóng người đó nơi đám đông, rồi tình cờ gặp mặt, tặng quà, lần đầu nắm tay, hôn môi, tỏ tình, tuyên bố chủ quyền trước đám đông,...
Cố Ý, nữ chính, mới ban đầu sẽ cho cảm giác là cô tiểu thư nhà giàu không hiểu lẽ đời, bất cần, nhưng càng đọc, sẽ thấy cô gái ấy thật sự rất đáng yêu, đáng quý và rất đáng học hỏi. Có thể nói là một trong những nữ chính thanh xuân dễ cưng nhất mà mình từng đọc. Giàu có, xinh đẹp, Cố Ý biết lợi thế của cô, và cô dùng những lợi thế đó để sống thoải mái, tự do tự tại, tự tung tự tác nhất có thể. Nhưng cô không làm việc xấu, không chèn ép, không gây khó dễ cho bất cứ ai. Cô sống thẳng thắn, tự tin mà không tự kiêu, biết mình biết người. Trong tình cảm cũng thế, thích sẽ theo đuổi, theo đuổi thì gắt gao, nhưng không trơ trẽn, không quỵ lụy. Đáng yêu như thế, hấp dẫn như thế, Trì Tự không "đầu hàng" mới là lạ.
Lại nói về Trì Tự, nam chính của chúng ta. Thiên chi kiêu tử, chàng trai sinh ra với xuất thân cao quý, ngoại hình xuất sắc, lại thông minh, chăm chỉ, dầu vậy, dù học giỏi nhưng không phải kiểu là một con mọt sách mà cậu vẫn đầy cá tính, phong cách nhé; một chàng trai luôn biết mình cần gì, nên làm gì và sẽ làm gì. Chàng trai đã dự định là không yêu sớm, tập trung học hành rồi gây dựng sự nghiệp. Cho đến khi biến số lớn nhất của đời cậu xuất hiện. Cố Ý. Nhưng đó là một biến số bất ngờ và đẹp đẽ. Biến số đã mang đến cho cuộc sống vốn sẽ đi theo đường thẳng vô vị của cậu trở nên tràn ngập màu sắc, rực rỡ mà sinh động. Trì Tự đã từng cho rằng Cố Ý chỉ là một cô gái ngang ngược, thậm chí còn nói "có não tàn mới thích cô ấy", nhưng rồi chính chàng trai đó phải tự đổi tên trên Wechat thành "Một cái não tàn" , chính chàng trai đó lại quay lại theo đuổi cô gái mà cậu từng dửng dưng, không để vào mắt.
Chuyện tình của Cố Ý và Trì Tự, từ lúc yêu nhau, là chuyện tình thanh xuân mà người ta ngưỡng mộ nhất. Gặp nhau lúc sớm, trao cho nhau những cảm xúc đơn thuần, trong sáng nhất của tuổi học trò, rồi lại cũng vì nhau mà tính toán tương lai, hoàn thiện bản thân. Mình thích cách mà Cố Ý phấn đấu vì Trì Tự, từ cô gái không biết mình sẽ trở thành gì, Trì Tự đã dẫn dắt cô thấy được công việc mà cô yêu thích, định hướng cho cô. Mà Cố Ý, cũng nguyện tin tưởng hoàn toàn vào nhận định của Trì Tự. Con đường mà Trì Tự đi cũng không vì Cố Ý mà trệch ray, càng vì cô, anh lại càng phấn đấu hơn để cho cô tương lai tốt đẹp hoàn mỹ nhất. Yêu nhau, rồi vì nhau mà trở nên mạnh mẽ hơn, hoàn thiện hơn, thứ tình cảm tốt đẹp như vậy, đúng là khiến người ta phải trăm ngàn lần mơ ước mà.
Cho đến giờ, nữ truy luôn là thể loại truyện mà mình yêu thích. Có lẽ cũng là do một chút chấp niệm và nuối tiếc về những năm tháng thanh xuân đã trôi qua vô vị, lãng phí trong việc thích thầm, nên mình càng luôn ấn tượng với những cuốn truyện nơi mà nữ chính dũng cảm theo đuổi chàng trai cô ấy thích ngay trên ghế nhà trường. Vậy nên, cảm giác mà cuốn sách này mang lại cho mình rất tuyệt. Đọc truyện, mà cứ luôn tự nhủ, sao mà có thể đáng yêu đến như thế?! Cơ mà đây là một cuốn truyện mình phải "cảnh báo" rằng nó không thích hợp với những cẩu FA lắm đâu nhé. Xem nào xem nào, người ta mới 15, 16 tuổi, vậy mà người ta đã gặp được người đàn ông của đời mình. Rồi dũng cảm, điên cuồng, mạnh bạo theo đuổi. Đến cuối cùng là nếm trải mọi ngọt ngào của tình đầu mà cũng là tình cuối. Nên đọc nó, cẩu độc thân rất dễ bị "ngược" đến hộc đường và bánh gato ra đó . Nếu cứ "cố tình" đọc, rồi "cố tình bị ngược", thì cũng đừng có trách người rì viu là mình đây, người ta đã cảnh báo rồi đấy nhé!
"Thích anh là bắt đầu câu chuyện, nhưng vĩnh viễn sẽ không kết thúc. Mong rằng mọi người ở nơi đây đều gặp được người đáng yêu, đều tìm được hòn đảo bến đỗ cả đời" Xin phép được mượn lời cuối truyện trên kia của tác giả để kết thúc bài review này. Với những ai đang trong lứa tuổi thanh xuân đẹp nhất, hãy sống dũng cảm và hết mình hơn nữa, để sau này không phải hối tiếc khi nhìn lại. Còn với những ai đã trưởng thành, hi vọng rằng qua cuốn truyện vô cùng dễ thương này, sẽ như chuyến tàu tốc hành đưa chúng ta quay trở lại những năm tháng tuổi thiếu niên rực rỡ nhất, để thấy trái tim lại lần nữa rung rinh, xao xuyến; dù chỉ là trong một hành trình ngắn ngủi, nhưng vẫn thật đáng quý...
Ngoài ra nếu bạn đang tìm 1 truyện ngôn tình huyền nhuyễn thì truyện ngư hương tứ dật là một sựa lựa chọn vô cùng hợp lý nhé.hihi
Tác giả: Vân Thủy Mê Trung
Thể loại: Hiện đại, thanh xuân vườn trường, nữ truy, hài hước, có chút mộng dục
Tình trạng: Hoàn edit
Link đọc truyen5s.com/phong-mieu-chung
Văn án:
Phong miêu chứng, một trong sáu căn bệnh nan y trên thế giới, người phát bệnh này không hề nói tiếng mèo kêu, mà lại thúc ép người khác vì mình mà xúc phân, làm cho người ta phải bó tay.
Mấy tháng sau khi phát bệnh, người mắc bệnh thành công bắt được một tên nhân viên chuyên xúc phân.
Người mắc bệnh mèo hưởng thụ cảm giác thoải mái, bệnh tình vì thế mà chuyển biến tốt.
Tên nhân viên xúc phân đắm mình trong sự hấp dẫn của mèo khó có thể tự kiềm chế, cho dù ngày càng gầy đi, vẫn không thể điều khiển được.
"Oh my pretty pretty boy I love you
Like I never ever loved no one before you
Pretty pretty boy of mine
Just tell me you love me too
Oh my pretty pretty boy
I need you
Oh my pretty pretty boy I do
Let me inside
Make me stay right beside you"
(Hỡi chàng trai đáng yêu
Em thích anh
Như em chưa từng thích ai trước đây
Chàng trai xinh đẹp của em à
Hãy nói là anh cũng thích em đi
Em cần anh
Thật đấy
Hãy để em bước vào cuộc đời anh
Để em ở bên cạnh anh, anh nhé!)
Khi đọc cuốn truyện này, thì ca khúc rất dễ thương của ban nhạc M2M nổi tiếng một thời, Pretty boys, bài hát mà mình vẫn nghe thời niên thiếu, đã cứ ngân nga mãi trong đầu mình như thế. Cái cảm giác ngòn ngọt, dễ cưng của bài hát cũng y như chuyện tình hai bạn trẻ trong truyện vậy. Và nếu phải tóm tắt về cuốn chuyện này trong ba câu thì với minh, nó hẳn sẽ là: Quá đáng yêu. Vô cùng đáng yêu. Siêu cấp đáng yêu! Sự thật là mình đã định dùng duy nhất 1 ngàn chữ "đáng yêu" để dành review cái truyện này, vừa đơn giản vừa xúc tích vừa đúng trọng điểm, cơ mà thế thì chắc chẳng ai duyệt cho lên bài quá nên mới phải thay đổi đấy
Cố Ý, tiểu thư con nhà giàu, siêu giàu, nhờ đi cửa sau mà được nhận vào trường trung học trọng điểm của tỉnh. Ban đầu, Cố Ý không yêu thích lắm ngôi trường với đủ mọi loại quy tắc rườm rà, chặt chẽ, nhưng rồi những người bạn mới, và đặc biệt là nam chính Trì Tự- "Ao Cá", tên gọi thân thương cô dành cho cậu xuất hiện, thì cô đã dần trở nên yêu thích và gắn bó với ngôi trường đó. Nơi đây đã chứng kiến quá trình nàng tiểu công chúa bướng bỉnh, nghịch ngợm, không sợ trời không sợ đất, thích làm theo ý mình Cố Ý theo đuổi, tích cực theo đuổi, toàn lực theo đuổi anh chàng "học thần", học giỏi nhất, đẹp trai nhất, cool ngầu nhất của trường, Trì Tự. Và rồi cũng là chứng nhân cho mối tình ngọt ngào, đôi chút trắc trở nhưng về cơ bản là vô cùng vô cũng dễ thương của hai bạn trẻ.
Thực ra, thành thật mà nhận xét, đây không phải là một cuốn truyện có nhiều điểm nhấn ấn tượng, nó chỉ là một loạt những câu chuyện nho nhỏ, mà khởi đầu là về quá trình một con mèo nhỏ vô tình gặp gỡ, đem lòng si mê, rồi tìm mọi cách thu hút, giăng bẫy chú cá mà nó trót yêu thích không cưỡng lại được, rồi con cá cắn câu, con cá phải lòng con mèo, con cá nguyện cho con mèo tùy ý nướng luộc hấp sả ớt ăn cả vẩy, ăn nguyên con hay lột da ăn đều được . Nói cách khác thì là quá trình nữ truy nam làm loạn, nam dung túng cho nữ làm loạn, nam nữ cùng nhau làm loạn và hạnh phúc mãi mãi về sau. Chốt lại là không có gì quá mới hay đặc sắc. Nhưng cái hay của cuốn truyện này nằm ở sự đáng yêu không thể ngừng được của nó. Đáng yêu ở tính cách của nữ chính, ở cách cư xử của nam chính, ở các bạn học nhỏ bên cạnh nam nữ chính, ở gia đình toàn cực phẩm (theo nghĩa tốt) của nam nữ chính, và nhất là ở tình yêu tươi đẹp đầy màu sắc thanh xuân, được diễn ra trong những bối cảnh và những con người cũng ngập tràn hương vị tuổi trẻ. Khi đọc truyện, bạn sẽ có cảm giác như được quay lại thời kì đi học với những buổi tự học, tiệc chào mừng, cúp cua, tập quân sự, thư viện, sân bóng, kí túc xá... quay lại với tuổi trăng rằm lần đầu biết rung động với cảm giác luôn tìm kiếm hình bóng người đó nơi đám đông, rồi tình cờ gặp mặt, tặng quà, lần đầu nắm tay, hôn môi, tỏ tình, tuyên bố chủ quyền trước đám đông,...
Cố Ý, nữ chính, mới ban đầu sẽ cho cảm giác là cô tiểu thư nhà giàu không hiểu lẽ đời, bất cần, nhưng càng đọc, sẽ thấy cô gái ấy thật sự rất đáng yêu, đáng quý và rất đáng học hỏi. Có thể nói là một trong những nữ chính thanh xuân dễ cưng nhất mà mình từng đọc. Giàu có, xinh đẹp, Cố Ý biết lợi thế của cô, và cô dùng những lợi thế đó để sống thoải mái, tự do tự tại, tự tung tự tác nhất có thể. Nhưng cô không làm việc xấu, không chèn ép, không gây khó dễ cho bất cứ ai. Cô sống thẳng thắn, tự tin mà không tự kiêu, biết mình biết người. Trong tình cảm cũng thế, thích sẽ theo đuổi, theo đuổi thì gắt gao, nhưng không trơ trẽn, không quỵ lụy. Đáng yêu như thế, hấp dẫn như thế, Trì Tự không "đầu hàng" mới là lạ.
Lại nói về Trì Tự, nam chính của chúng ta. Thiên chi kiêu tử, chàng trai sinh ra với xuất thân cao quý, ngoại hình xuất sắc, lại thông minh, chăm chỉ, dầu vậy, dù học giỏi nhưng không phải kiểu là một con mọt sách mà cậu vẫn đầy cá tính, phong cách nhé; một chàng trai luôn biết mình cần gì, nên làm gì và sẽ làm gì. Chàng trai đã dự định là không yêu sớm, tập trung học hành rồi gây dựng sự nghiệp. Cho đến khi biến số lớn nhất của đời cậu xuất hiện. Cố Ý. Nhưng đó là một biến số bất ngờ và đẹp đẽ. Biến số đã mang đến cho cuộc sống vốn sẽ đi theo đường thẳng vô vị của cậu trở nên tràn ngập màu sắc, rực rỡ mà sinh động. Trì Tự đã từng cho rằng Cố Ý chỉ là một cô gái ngang ngược, thậm chí còn nói "có não tàn mới thích cô ấy", nhưng rồi chính chàng trai đó phải tự đổi tên trên Wechat thành "Một cái não tàn" , chính chàng trai đó lại quay lại theo đuổi cô gái mà cậu từng dửng dưng, không để vào mắt.
Chuyện tình của Cố Ý và Trì Tự, từ lúc yêu nhau, là chuyện tình thanh xuân mà người ta ngưỡng mộ nhất. Gặp nhau lúc sớm, trao cho nhau những cảm xúc đơn thuần, trong sáng nhất của tuổi học trò, rồi lại cũng vì nhau mà tính toán tương lai, hoàn thiện bản thân. Mình thích cách mà Cố Ý phấn đấu vì Trì Tự, từ cô gái không biết mình sẽ trở thành gì, Trì Tự đã dẫn dắt cô thấy được công việc mà cô yêu thích, định hướng cho cô. Mà Cố Ý, cũng nguyện tin tưởng hoàn toàn vào nhận định của Trì Tự. Con đường mà Trì Tự đi cũng không vì Cố Ý mà trệch ray, càng vì cô, anh lại càng phấn đấu hơn để cho cô tương lai tốt đẹp hoàn mỹ nhất. Yêu nhau, rồi vì nhau mà trở nên mạnh mẽ hơn, hoàn thiện hơn, thứ tình cảm tốt đẹp như vậy, đúng là khiến người ta phải trăm ngàn lần mơ ước mà.
Cho đến giờ, nữ truy luôn là thể loại truyện mà mình yêu thích. Có lẽ cũng là do một chút chấp niệm và nuối tiếc về những năm tháng thanh xuân đã trôi qua vô vị, lãng phí trong việc thích thầm, nên mình càng luôn ấn tượng với những cuốn truyện nơi mà nữ chính dũng cảm theo đuổi chàng trai cô ấy thích ngay trên ghế nhà trường. Vậy nên, cảm giác mà cuốn sách này mang lại cho mình rất tuyệt. Đọc truyện, mà cứ luôn tự nhủ, sao mà có thể đáng yêu đến như thế?! Cơ mà đây là một cuốn truyện mình phải "cảnh báo" rằng nó không thích hợp với những cẩu FA lắm đâu nhé. Xem nào xem nào, người ta mới 15, 16 tuổi, vậy mà người ta đã gặp được người đàn ông của đời mình. Rồi dũng cảm, điên cuồng, mạnh bạo theo đuổi. Đến cuối cùng là nếm trải mọi ngọt ngào của tình đầu mà cũng là tình cuối. Nên đọc nó, cẩu độc thân rất dễ bị "ngược" đến hộc đường và bánh gato ra đó . Nếu cứ "cố tình" đọc, rồi "cố tình bị ngược", thì cũng đừng có trách người rì viu là mình đây, người ta đã cảnh báo rồi đấy nhé!
"Thích anh là bắt đầu câu chuyện, nhưng vĩnh viễn sẽ không kết thúc. Mong rằng mọi người ở nơi đây đều gặp được người đáng yêu, đều tìm được hòn đảo bến đỗ cả đời" Xin phép được mượn lời cuối truyện trên kia của tác giả để kết thúc bài review này. Với những ai đang trong lứa tuổi thanh xuân đẹp nhất, hãy sống dũng cảm và hết mình hơn nữa, để sau này không phải hối tiếc khi nhìn lại. Còn với những ai đã trưởng thành, hi vọng rằng qua cuốn truyện vô cùng dễ thương này, sẽ như chuyến tàu tốc hành đưa chúng ta quay trở lại những năm tháng tuổi thiếu niên rực rỡ nhất, để thấy trái tim lại lần nữa rung rinh, xao xuyến; dù chỉ là trong một hành trình ngắn ngủi, nhưng vẫn thật đáng quý...
Ngoài ra nếu bạn đang tìm 1 truyện ngôn tình huyền nhuyễn thì truyện ngư hương tứ dật là một sựa lựa chọn vô cùng hợp lý nhé.hihi