- Tham gia
- 17/3/19
- Bài viết
- 561
- Thích
- 0
- Điểm
- 16
VÌ TÔI LÀ TIÊN NỮ
Tác giả: Xuân Phong Lựu Hỏa
Thể loại: Hiện đại, ngọt sủng, trò chơi
Tình trạng: Đang edit
Link đọc truyện ngôn tình
Văn án :
Lục Mạn Mạn không thể uống rượu, vừa uống liền say.
Ngày nào đó chiến đội thắng trận đấu, cũng uống nhiều, các đội viên kinh hoàng phát hiện, Lục Mạn Mạn đè Nguyên Tu xuống ghế salon, hôn cổ của anh.
Trong tay Nguyên Tu châm một điếu thuốc, dáng dấp tiêu hồn muốn gả cho anh.
Các đội viên đồng thời im bặt, lặng lẽ rời đi.
Giống như phát hiện chuyện gì khủng khiếp.
Giới thiệu dài:
Có một lời nguyền rất nổi tiếng trong giới e-Sports chuyên nghiệp của Mỹ:
Người Trung Quốc vĩnh viễn không thể vào top 20 của giải vô địch thế giới.
Ngày Lục Mạn Mạn về nước, lời nguyền này đã bị chấm dứt.
Bị ép giải nghệ, thê thảm về nước, một năm sau, cô lại đặt chân lên đỉnh núi vinh quang,
Giơ cao ngọn cờ của liên minh tuyển thủ chuyên nghiệp Trung Quốc, tham dự giải vô địch thế giới.
Trong đời thực, họ vừa tầm thường vừa nhỏ bé,
Bị bạn cùng lớp bắt nạt, bị gia đình ghét bỏ, bị người xung quanh coi thường
Nhưng, trong giải đấu e-Sports chuyên nghiệp, chính những con người bị coi là kẻ thất bại ấy
Lại tạo nên một đội tuyển mạnh mẽ khiến cả thế giới nghe phong thanh đã sợ mất mật.
Nhận xét:
Truyện này mặc dù mình có tag e-Sports nhưng nó không phải về game online. Trò chơi trong truyện là PlayerUnknown's Battlegrounds (PUBG) phiên bản người thật với sân chơi thường là đồi núi hoặc rừng rậm (mọi người có thể lên YouTube search “PUBG” để xem phiên bản online của nó trông thế nào). Tác giả ít dùng thuật ngữ nên chỉ cần biết sơ sơ về game online là có thể đọc được. Thuật ngữ duy nhất mà chỉ PUBG có là từ “ăn gà”, xuất phát từ câu “Winner winner, chicken dinner”, nghĩa là trở thành người/đội cuối cùng sống sót và chiến thắng.(giống quả ngọt năm tháng nhỉ)
Nữ chính Lục Mạn Mạn là một cô bé Hoa kiều ở Mỹ, là tuyển thủ PUBG người thật chuyên nghiệp số một thế giới. Cô được fan hâm mộ gọi là “nữ chiến thần mỉm cười W” bởi cô luôn đeo một chiếc mặt nạ màu đen in chữ cái W màu đỏ, giống như một khuôn mặt đang cười nham hiểm. Cái tên “W” của cô tượng trưng cho “win” – chiến thắng. Nhờ có W, đội tuyển Queen của Mỹ đã nhiều lần giành chức vô địch thế giới. Tuy nhiên, khi W bị thương ở chân dẫn đến tốc độ chạy, thế mạnh nổi bật nhất của W, bị giảm đi đáng kể, các ông bầu vô lương tâm của Queen đã ép cô giải nghệ và ký thỏa thuận không cạnh tranh ở Mỹ. Lục Mạn Mạn hoàn toàn có thể trả một số tiền lớn để chấm dứt thảo thuận này và tiếp tục thi đấu cho một đội tuyển nào đó của Mỹ, nhưng cô quyết định về Trung Quốc làm lại từ đầu với cái tên “M4”. Cô muốn chứng minh rằng, cho dù không thể chạy nhanh như trước, cô vẫn có thể dẫn dắt Trung Quốc đạt được cúp vô địch thế giới.
Lục Mạn Mạn là một cô bé mạnh mẽ kiên cường, không dễ dàng gục ngã trước khó khăn hay thất bại. Đôi lúc cô cũng tự vấn liệu con đường mình chọn có đúng, liệu mình có đánh giá quá cao bản thân, nhưng cô sẽ nhanh chóng khôi phục sự tự tin và tiếp tục chiến đấu vì lý tưởng của mình. Lục Mạn Mạn tốt bụng, hiệp nghĩa nhưng không “thánh mẫu”. Không bao giờ có chuyện người khác bắt nạt cô mà cô không đánh trả (cùng lắm thì “quân tử báo thù 10 năm chưa muộn”), nhưng đồng thời cô cũng sẽ không phủ định những điều tốt mà một người làm chỉ vì người đó đã từng làm điều sai trái. Lục Mạn Mạn rất quý trọng tình bạn và tình thân.
Điểm duy nhất mình không thích ở Lục Mạn Mạn là cô bé quá ngại ngùng và bị động trong chuyện tình cảm, khiến mình đôi khi mất kiên nhẫn và cũng gây ra một vài sóng gió nho nhỏ, nhưng chưa đến mức đáng ghét.
Nam chính Nguyên Tu là đội trưởng đội tuyển X của Trung Quốc, ngầm là fan ruột của W. Ngay từ khi Lục Mạn Mạn mới về Trung Quốc, Nguyên Tu đã nhận ra cô chính là W, nhưng vì cô muốn giấu giếm thân phận nên anh cũng giả vờ không biết. Nguyên Tu cũng là kiểu “đại thần” thường gặp trong ngôn tình – đẹp trai, lạnh lùng, chơi game giỏi (nên nhiều tiền). Thật sự thì mình thấy Nguyên Tu hơi mờ nhạt, có lẽ vì anh không khác tuýp nam chính thường gặp là bao, cũng có lẽ vì hào quang của Lục Mạn Mạn che lấp mất ánh sáng của anh. Nguyên Tu thích trêu chọc thả thính Lục Mạn Mạn và luôn bảo vệ cô trước dư luận.
Ngoài cặp đôi chính ra thì truyện còn có vài cặp đôi phụ rất đáng yêu. Đầu tiên là một cặp chị em, bé trai IQ cao EQ thấp, lúc đầu ghét bà chị ra mặt mà sau này lẽo đẽo chạy theo như cún, suốt ngày đòi ôm đòi hôn, quắn quéo với đôi này hết sức. Một cặp trai hư – gái ngoan, mô-típ “lãng tử hồi đầu” (team ngược nam ngại-gì-vết-bẩn nhào dzô). Một cặp đồng tính nam là hai ông bố nuôi của Lục Mạn Mạn (các hủ nhào dzô). Mỗi lần ông bố Eriks định kể lần đầu tiên XXX của mình như nào là Lục Mạn Mạn lại chạy mất dép. Còn vài cặp khác nữa nhưng không được tả kỹ.
Ưu điểm của truyện thì không cần nói chắc mọi người cũng biết, truyện thể loại ngọt sủng hài hước nên đọc thấy nhẹ nhàng thoải mái, nhờ có yếu tố e-Sports nên không bị nhàm chán.
Đồng thời, khuyết điểm của truyện cũng không thiếu. Một là nữ chính bị buff hơi quá đà, thể lực và sức mạnh như siêu nhân, đã thế còn không bị vai u thịt bắp?! Hai là tác giả có vẻ như từng đi du học/đi làm ở Mỹ hoặc đã tìm hiểu khá kỹ về Mỹ nhưng vẫn có một số lỗi khi viết về cuộc sống ở đây. Ba là tác giả hay dìm hàng người Mỹ và tâng bốc người Trung. Bốn là tác giả tiếng Anh kém nhưng cứ thích khoe (nữ chính mắng bạn trai là “jerk” với cái nghĩa là “đồ ngốc” , ai ở trong hội tám của HNC chắc từng thấy post của mình về cái này rồi). Còn một vài bug nho nhỏ nữa không ảnh hưởng đến cốt truyện.
Truyện có vài cảnh H của cặp chính và các cặp phụ nhưng đều chỉ tả qua loa đại khái. Tuy thế mình vẫn thấy nó xứng đáng bị gắn mác 18+ do không khí truyện nhìn chung hơi “người lớn”.
Tóm lại, nếu bạn có thể bỏ qua được những khuyết điểm trên (và đủ 18 tuổi) thì đây là một bộ truyện đáng đọc.
Chấm điểm: 8/10
Tác giả: Xuân Phong Lựu Hỏa
Thể loại: Hiện đại, ngọt sủng, trò chơi
Tình trạng: Đang edit
Link đọc truyện ngôn tình
Văn án :
Lục Mạn Mạn không thể uống rượu, vừa uống liền say.
Ngày nào đó chiến đội thắng trận đấu, cũng uống nhiều, các đội viên kinh hoàng phát hiện, Lục Mạn Mạn đè Nguyên Tu xuống ghế salon, hôn cổ của anh.
Trong tay Nguyên Tu châm một điếu thuốc, dáng dấp tiêu hồn muốn gả cho anh.
Các đội viên đồng thời im bặt, lặng lẽ rời đi.
Giống như phát hiện chuyện gì khủng khiếp.
Giới thiệu dài:
Có một lời nguyền rất nổi tiếng trong giới e-Sports chuyên nghiệp của Mỹ:
Người Trung Quốc vĩnh viễn không thể vào top 20 của giải vô địch thế giới.
Ngày Lục Mạn Mạn về nước, lời nguyền này đã bị chấm dứt.
Bị ép giải nghệ, thê thảm về nước, một năm sau, cô lại đặt chân lên đỉnh núi vinh quang,
Giơ cao ngọn cờ của liên minh tuyển thủ chuyên nghiệp Trung Quốc, tham dự giải vô địch thế giới.
Trong đời thực, họ vừa tầm thường vừa nhỏ bé,
Bị bạn cùng lớp bắt nạt, bị gia đình ghét bỏ, bị người xung quanh coi thường
Nhưng, trong giải đấu e-Sports chuyên nghiệp, chính những con người bị coi là kẻ thất bại ấy
Lại tạo nên một đội tuyển mạnh mẽ khiến cả thế giới nghe phong thanh đã sợ mất mật.
Nhận xét:
Truyện này mặc dù mình có tag e-Sports nhưng nó không phải về game online. Trò chơi trong truyện là PlayerUnknown's Battlegrounds (PUBG) phiên bản người thật với sân chơi thường là đồi núi hoặc rừng rậm (mọi người có thể lên YouTube search “PUBG” để xem phiên bản online của nó trông thế nào). Tác giả ít dùng thuật ngữ nên chỉ cần biết sơ sơ về game online là có thể đọc được. Thuật ngữ duy nhất mà chỉ PUBG có là từ “ăn gà”, xuất phát từ câu “Winner winner, chicken dinner”, nghĩa là trở thành người/đội cuối cùng sống sót và chiến thắng.(giống quả ngọt năm tháng nhỉ)
Nữ chính Lục Mạn Mạn là một cô bé Hoa kiều ở Mỹ, là tuyển thủ PUBG người thật chuyên nghiệp số một thế giới. Cô được fan hâm mộ gọi là “nữ chiến thần mỉm cười W” bởi cô luôn đeo một chiếc mặt nạ màu đen in chữ cái W màu đỏ, giống như một khuôn mặt đang cười nham hiểm. Cái tên “W” của cô tượng trưng cho “win” – chiến thắng. Nhờ có W, đội tuyển Queen của Mỹ đã nhiều lần giành chức vô địch thế giới. Tuy nhiên, khi W bị thương ở chân dẫn đến tốc độ chạy, thế mạnh nổi bật nhất của W, bị giảm đi đáng kể, các ông bầu vô lương tâm của Queen đã ép cô giải nghệ và ký thỏa thuận không cạnh tranh ở Mỹ. Lục Mạn Mạn hoàn toàn có thể trả một số tiền lớn để chấm dứt thảo thuận này và tiếp tục thi đấu cho một đội tuyển nào đó của Mỹ, nhưng cô quyết định về Trung Quốc làm lại từ đầu với cái tên “M4”. Cô muốn chứng minh rằng, cho dù không thể chạy nhanh như trước, cô vẫn có thể dẫn dắt Trung Quốc đạt được cúp vô địch thế giới.
Lục Mạn Mạn là một cô bé mạnh mẽ kiên cường, không dễ dàng gục ngã trước khó khăn hay thất bại. Đôi lúc cô cũng tự vấn liệu con đường mình chọn có đúng, liệu mình có đánh giá quá cao bản thân, nhưng cô sẽ nhanh chóng khôi phục sự tự tin và tiếp tục chiến đấu vì lý tưởng của mình. Lục Mạn Mạn tốt bụng, hiệp nghĩa nhưng không “thánh mẫu”. Không bao giờ có chuyện người khác bắt nạt cô mà cô không đánh trả (cùng lắm thì “quân tử báo thù 10 năm chưa muộn”), nhưng đồng thời cô cũng sẽ không phủ định những điều tốt mà một người làm chỉ vì người đó đã từng làm điều sai trái. Lục Mạn Mạn rất quý trọng tình bạn và tình thân.
Điểm duy nhất mình không thích ở Lục Mạn Mạn là cô bé quá ngại ngùng và bị động trong chuyện tình cảm, khiến mình đôi khi mất kiên nhẫn và cũng gây ra một vài sóng gió nho nhỏ, nhưng chưa đến mức đáng ghét.
Nam chính Nguyên Tu là đội trưởng đội tuyển X của Trung Quốc, ngầm là fan ruột của W. Ngay từ khi Lục Mạn Mạn mới về Trung Quốc, Nguyên Tu đã nhận ra cô chính là W, nhưng vì cô muốn giấu giếm thân phận nên anh cũng giả vờ không biết. Nguyên Tu cũng là kiểu “đại thần” thường gặp trong ngôn tình – đẹp trai, lạnh lùng, chơi game giỏi (nên nhiều tiền). Thật sự thì mình thấy Nguyên Tu hơi mờ nhạt, có lẽ vì anh không khác tuýp nam chính thường gặp là bao, cũng có lẽ vì hào quang của Lục Mạn Mạn che lấp mất ánh sáng của anh. Nguyên Tu thích trêu chọc thả thính Lục Mạn Mạn và luôn bảo vệ cô trước dư luận.
Ngoài cặp đôi chính ra thì truyện còn có vài cặp đôi phụ rất đáng yêu. Đầu tiên là một cặp chị em, bé trai IQ cao EQ thấp, lúc đầu ghét bà chị ra mặt mà sau này lẽo đẽo chạy theo như cún, suốt ngày đòi ôm đòi hôn, quắn quéo với đôi này hết sức. Một cặp trai hư – gái ngoan, mô-típ “lãng tử hồi đầu” (team ngược nam ngại-gì-vết-bẩn nhào dzô). Một cặp đồng tính nam là hai ông bố nuôi của Lục Mạn Mạn (các hủ nhào dzô). Mỗi lần ông bố Eriks định kể lần đầu tiên XXX của mình như nào là Lục Mạn Mạn lại chạy mất dép. Còn vài cặp khác nữa nhưng không được tả kỹ.
Ưu điểm của truyện thì không cần nói chắc mọi người cũng biết, truyện thể loại ngọt sủng hài hước nên đọc thấy nhẹ nhàng thoải mái, nhờ có yếu tố e-Sports nên không bị nhàm chán.
Đồng thời, khuyết điểm của truyện cũng không thiếu. Một là nữ chính bị buff hơi quá đà, thể lực và sức mạnh như siêu nhân, đã thế còn không bị vai u thịt bắp?! Hai là tác giả có vẻ như từng đi du học/đi làm ở Mỹ hoặc đã tìm hiểu khá kỹ về Mỹ nhưng vẫn có một số lỗi khi viết về cuộc sống ở đây. Ba là tác giả hay dìm hàng người Mỹ và tâng bốc người Trung. Bốn là tác giả tiếng Anh kém nhưng cứ thích khoe (nữ chính mắng bạn trai là “jerk” với cái nghĩa là “đồ ngốc” , ai ở trong hội tám của HNC chắc từng thấy post của mình về cái này rồi). Còn một vài bug nho nhỏ nữa không ảnh hưởng đến cốt truyện.
Truyện có vài cảnh H của cặp chính và các cặp phụ nhưng đều chỉ tả qua loa đại khái. Tuy thế mình vẫn thấy nó xứng đáng bị gắn mác 18+ do không khí truyện nhìn chung hơi “người lớn”.
Tóm lại, nếu bạn có thể bỏ qua được những khuyết điểm trên (và đủ 18 tuổi) thì đây là một bộ truyện đáng đọc.
Chấm điểm: 8/10